Cuối cùng, dưới ánh mắt bất mãn của Mục Diệc Thần, hai bạn nhỏ cùng nhau trao đổi gấu bông.
Bánh bao nhỏ vẫn còn dư hoa hồng nhỏ.
Đôi mắt to chớp chớp, bé nghĩ một chút rồi đổi một đôi vợt bóng bàn.
Cái miệng nhỏ nhắn còn khẽ lầu bầu: "Ba với chị thích đánh bóng bàn, cái này tặng họ, họ có thể chơi cùng nhau, còn có thể dạy Đường Đường chơi nữa."
Nghe lời này, chút không vui ban nãy của Mục Diệc Thần bay sạch.
Khóe miệng không nhịn được mà cong lên.
Lạc Thần Hi không ngừng cười thầm, thơm một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Bánh bao nhỏ.
Nhóc con này… Đúng là một tiểu quỷ lanh lợi!
Chỉ cần là người bé thích, không ai không bị bé dỗ đến ngoan ngoãn nghe lời.
Đại hội thể thao đến đây là kết thúc, Lạc Thần hi cùng Mục Diệc Thần dắt Bánh bao nhỏ ra khỏi nhà trẻ.
Lúc ra đến cửa, Lạc Thần Hi nhìn Bạc Thiếu Hiên một cái, hỏi: "Thiếu Hiên, người trong nhà có ai đến đón cháu không? Nếu không chú dì đưa cháu về nhé?"