Một bát hoành thánh thành công lừa gạt được Điềm Điềm ra khỏi lòng Cố Vi Vi.
Cô nhóc ngồi vào lòng ông nội thỏa mãn hưởng dụng mỹ thực bón đến miệng, căn bản đã quên mất mẹ ruột.
Nguyên Sóc nhìn đồng hồ nói.
"Lát nữa bọn anh sẽ xuất phát tới Geneva, bằng không sẽ không kịp máy bay."
"Trở về nhanh vậy sao?" Cố Vi Vi ngạc nhiên hỏi.
Nguyên Sóc buồn rầu thở dài, "Anh cũng không muốn trở về, nhưng không trở về thì một đống chuyện kia ai sẽ quản đây?"
Anh ta vừa mới tiếp nhận chuyện của gia tộc Dorrance, rời đi quá lâu không tránh khỏi xảy ra hỗn loạn, cho nên vẫn nên trở về sớm một chút.
Dù sao, hai người kết hôn nghỉ ngơi ở bên này, bọn họ ở lại chỗ này cũng chỉ có đi làm bóng đèn.
"Bọn họ muốn về thì cho bọn họ quay về, ở lại chỗ này cũng không có tác dụng gì." Carman Dorrance nói.
Chuyện gia tộc Dorrance phức tạp, anh ta lâu không quay về khẳng định là không được.
Nguyên Sóc vừa nghe, liền buông đũa nói.