Từ Khiêm còn muốn hỏi nguyên nhân, nhưng Phó Thời Khâm đã chạy vào trong thang máy rồi.
Giọng nói của anh cả không thích hợp, nhất định đã xảy ra chuyện lớn.
Anh ta vừa đi xuống lầu lấy xe, vừa gọi điện thoại cho cha mình.
Cha mẹ và chị dâu cùng nhau đưa bọn nhỏ đi kiểm tra sức khỏe, dựa theo lý thuyết mà nói, bọn họ hẳn là ở cùng nhau, lúc này không thể hỏi được chuyện từ anh cả, như vậy chỉ có thể hỏi cha mẹ.
Phó Thắng Anh đang dỗ hai đứa bé ngủ trưa, thấy điện thoại không ngừng đổ chuông, không kiên nhẫn nghe máy.
"Trưa rồi, con không làm việc còn gọi điện thoại cho cha làm gì?"
Phó Thời Khâm ngồi trên xe, đeo tai nghe bluetooth lên, nói.
"Cha à, cha mẹ không ở bệnh viện sao?"
"Cha và mẹ đưa bọn nhỏ về trước." Phó Thắng Anh nhìn nhìn cháu trai cháu gái trên giường, thúc giục:
"Có việc gì thì con nhanh nói đi, không có việc gì thì cúp máy."