Mặc dù Phó Hàn Tranh muốn trở về giao lưu tình cảm vợ chồng, nhưng Cố Vi Vi vẫn kiên trì muốn anh ở lại thư phòng xử lý xong công việc.
Phó Hàn Tranh đang muốn xử lý công việc nhanh một chút để về phòng nghỉ ngơi sớm một chút.
Phó Thắng Anh lại gõ cửa nói.
"Vi Vi, Điềm Điềm lại không chịu ngủ, vẫn luôn khóc đòi mẹ."
Rõ ràng lúc chơi còn rất tốt, vừa tắm xong dỗ cô bé đi ngủ lại không ngoan ngoãn.
Sắc mặt Phó Hàn Tranh trầm xuống, không lẽ cô nhóc này quen ngủ trên giường của bọn họ rồi, hiện tại không chịu ngủ trên giường của mình nữa.
Cố Vi Vi nghe xong, để kịch bản trong tay xuống, quay sang nói với Phó Hàn Tranh.
"Em đi xuống xem."
Mặc dù trong lòng Phó Hàn Tranh có chút chua vì con gái lại đi tranh tình cảm với anh, nhưng dù sao cũng không thể nhẫn tâm để con gái khóc được, vẫn ngầm đồng ý cho cô qua dỗ con gái trước.
Cố Vi Vi vội vàng đi xuống lầu thấy bà Phó bế cô nhóc khóc lóc đi qua đi lại trong phòng khách.