Lúc Phó Hàn Tranh xử lý xong công việc, quay trở lại phòng thì Cố Vi Vi đã sớm ngủ rồi.
Nhưng mà, nhìn thấy người bên cạnh đã ngủ say, anh lại thở dài, bứt rứt, khó ngủ, đến nỗi sang ngày hôm sau, tâm trạng vẫn không tốt.
Trên bàn ăn sáng, Nguyên Sóc nhân lúc Cố Vi Vi đang bón canh trứng cho hai đứa nhỏ, thì thầm dò hỏi anh:
"Hai người cãi nhau à?"
"Cô ấy phát hiện ra chứng nhận ly hôn rồi." Phó Hàn Tranh thấp giọng nói.
Nguyên Sóc giật mình, nếu như phát hiện ra chứng nhận ly hôn rồi thì phản ứng này của cô ấy… cũng quá bình tĩnh đi.
Tuy nói rằng lúc đó ly hôn cũng là tình thế bắt buộc, nhưng cô ấy hiện tại cũng không chắc chắn có thể hiểu được tình hình lúc đó:
"Vậy bây giờ ý của cô ấy như thế nào?"
"Không biết." Phó Hàn Tranh nói.
Trước đây, anh luôn cảm thấy tâm tư của cô rất dễ đoán, nhưng hiện tại thì càng ngày càng khó đoán.
Nguyên Sóc đồng tình nhìn anh: "Vậy đã giải thích rõ ràng với cô ấy chưa?"