Cố Vi Vi nhận lấy điện thoại, lạnh lùng nói.
"Anh có biết, tùy tiện nghe điện thoại của người khác là một chuyện rất mất lịch sự không?"
"Nếu như cô không chịu bồi thường, vậy thì để người nhà của cô đến bồi thường, cô muốn trốn nợ ư, không có cửa đâu." Em họ Mạnh Như Nhã lạnh lùng nói.
Cố Vi Vi nhìn di động, người này đã báo địa điểm, có lẽ chưa đến ba phút, Phó Hàn Tranh đã tới.
"Đương nhiên là phải bồi thường rồi, chẳng qua người bồi thường không phải là tôi."
Nếu phải bồi thường, cũng là Mạnh Như Nhã bồi thường cho cô.
Hôm nay cô dự định đi tham gia tiệc xã giao với Phó Hàn Tranh, sau đó về nhà với bọn nhỏ, đợi đến ngày mai, cô mới tìm Mạnh Như Nhã tính toán chuyện lễ phục.
Kết quả, cô ta nhất định phải kiếm chuyện trong tiệc đính hôn của chính mình, như vậy cô chỉ có thể tính sổ sớm.
Chẳng qua em họ Mạnh Như Nhã nghe thấy cô nói thế, lại cho rằng cô muốn nhờ người nhà đến bồi thường.