"Tôi không sao." Lăng Hiểu lắc đầu, vòng qua anh ta, đi vào nhà vệ sinh.
Chẳng qua cô ấy vẫn bị chuyện vừa rồi làm cho lúng túng.
Sau khi cô ấy rửa mặt xong đi ra ngoài, Phó Thời Khâm đã thức dậy, hơn nữa còn dọn dẹp xong túi ngủ.
Đồng thời, gọi nhân viên của khách sạn mang bữa sáng đến phòng.
"Sau khi cô ăn sáng xong, tôi sẽ đưa cô đến studio." Phó Thời Khâm nói
Lăng Hiểu không từ chối, ngồi xuống cạnh bàn, vừa ăn vừa nói.
"Hôm nay có lẽ tôi phải quay đến tối mới xong, anh dự định làm gì?"
"Tôi đến studio cùng cô." Phó Thời Khâm nói.
Lăng Hiểu nhíu mày:
"Không cần thiết phải như thế, anh đến sẽ làm ảnh hưởng đến công việc của đoàn làm phim, anh tìm nơi nào đó để đi chơi đi."
"Cô không đi với tôi, tôi đi một mình cũng không có ý nghĩa gì." Phó Thời Khâm mặt dày mày dạn nói.
Tên tiểu bạch kiểm Lâm Mặc kia ở ngay trong đoàn làm phim, hơn nữa còn đóng chung phim với cô ấy, làm sao anh ta có thể không đến đó.