Trong phòng, một cô gái thân mặc một bộ lễ phục dài kiểu châu Âu màu hồng nhạt đang ngẩng đầu, ôm lấy người đàn ông của cô ấy hôn nhau, phần dây buộc lễ phục sau lưng cô lỏng lẻo, dáng vẻ tựa như sắp bị cởi ra.
Mà người đàn ông hôn cô mặc một bộ âu phục phẳng phiu đang rũ mắt, dịu dàng hôn cô gái trong ngực mình.
Do sự xuất hiện của Phó Thời Dịch mà Cố Vi Vi hoảng loạn quay người đi, xấu hổ đến mức không còn chút mặt mũi nào.
Phó Hàn Tranh che đi lưng cô, lạnh lùng liếc mắt nhìn Phó Thời Dịch còn đang đứng sững ở cửa.
"Không học cách gõ cửa sao?"
Phó Thời Dịch đóng sầm cửa lại, chạy một mạch đến nhà ăn rồi ngồi xuống.
"Xong rồi xong rồi, em lại đắc tội với anh trai em rồi."
Nguyên Mộng đang khui chai rượu vang đỏ liền nhìn anh.
"Nhìn thấy cái gì vậy? Chia sẻ vớ tụi chị một chút?"
Phó Thời Dịch nâng ly rượu vang đỏ, uống một hớp lớn:
"Em tăng thêm lòng can đảm cho bản thân trước đã."