Phó Hàn Tranh mượn chuyện "bị thương", đường hoàng bắt đầu một kỳ nghỉ.
Hơn nữa, còn sai Phó Thời Khâm cũng đóng gói đồ đạc dọn đi rồi.
Bà Phó không yên tâm tình huống bên này, giữa trưa cùng bà cụ Phó chuồn tới, vừa vào cửa nhìn thấy cánh tay bị bó bột của Phó Hàn Tranh thì sắc mặt đột ngột thay đổi.
"Tay con sao vậy?"
"Xảy ra chút tai nạn xe cộ, gãy xương." Phó Hàn Tranh mở mắt nói mò.
"Đang yên đang lành làm sao xảy ra tai nạn xe cộ, xảy ra chuyện khi nào, làm sao cũng không có nói trong nhà một tiếng." Bà Phó sốt sắng đặt một đống câu hỏi.
Phó Hàn Tranh nhìn Cố Vi Vi đang ôm Hữu Hữu một cái, không tiện ở trước mặt cô nói thật với người trong nhà.
"Không nghiêm trọng lắm nên không có nói cho mọi người biết."
"Đã gãy xương, còn không nghiêm trọng?" Bà Phó lo lắng không thôi.
Bà cụ Thái cũng rất sốt sắng, "Bình thường lái xe luôn luôn cẩn thận, làm sao lại xảy ra tai nạn xe cộ?"