Trước bữa tối, Phó Hàn Tranh đúng giờ trở về.
Đi cùng anh còn có hai người Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch.
Hai người vừa vào cửa liền bế Hữu Hữu và Điềm Điềm, la hét muốn để cho hai đứa nhóc này an ủi tâm hồn và thể xác mệt mỏi của bọn họ.
Phó Hàn Tranh lẳng lặng ôm bả vai Cố Vi Vi, cùng ngồi trên sofa nhìn chú cháu bốn người cười đùa.
"Em muốn ở thêm hai ngày nữa, hay là trở về?"
"Hôm nay vợ chồng mình về nhé, buổi chiều Tần Mạn đến đây, em phải về nhà tìm thuốc giải độc, phái người đưa qua cho nhà họ Tần." Cố Vi Vi nói.
Cô còn cho rằng, sau khi cô đi, bọn họ sẽ gọi Nguyên Mộng lấy ra thuốc giải độc cho nhà họ Tần.
Hơn nữa lúc đó mọi chuyện khẩn cấp, cô không có thời gian chú ý đến chuyện khác, cho nên căn bản quên mất chuyện Tần Luật trúng độc.
Khi đó lượng thuốc độc không lớn, sẽ không tạo thành tổn thương trí mạng nào, chẳng qua cơ thể chịu chút đau khổ mà thôi.