Cố Tư Đình cảm thấy mỹ mãn ăn hết miếng bánh, cười nói.
"Cửa hàng bánh kem nhà này vẫn ngon như vậy."
"Bánh sinh nhật cũng muốn vị như này?" Cố Vi Vi cười hỏi.
Cố Tư Đình cười khẽ, "Em thích là được."
"Cái gì mà em thích là được, cũng không phải sinh nhật em." Cố Vi Vi nói.
Cố Tư Đình lấy khăn giấy lau kem còn sót lại trên môi, "Em muốn làm thành cái gì cũng được."
Cố Vi Vi gật đầu, lại nghĩ tới chuyện quan trọng, nói.
"Sao em lại không tìm thấy điện thoại di động đâu?"
"Điện thoại di động của em bị rơi, qua mấy ngày nữa anh sẽ mua cái mới cho em."
"Còn tận mấy ngày nữa, em làm cách nào gọi cho mẹ Cố và Nghiên Nghiên được?" Cố Vi Vi buồn bực nói.
Cố Tư Đình trầm mặc một lát, kiên nhẫn nói.
"Lăng Nghiên xuất ngoại tham gia hoạt động, mấy ngày nay sẽ không về, gần đây mẹ cũng có việc, sợ là không có thời gian ở cùng chúng ta."