Lạc Thiên Thiên cầm điện thoại, hít sâu một hơi, mới bắt máy.
"Ngài Phó."
Phó Hàn Tranh ở đầu bên kia điện thoại, hỏi: "Vi Vi đâu?"
"Cô ấy hơi khó chịu nên đi nghỉ ngơi rồi." Lạc Thiên Thiên nói.
"Khó chịu?" Phó Hàn Tranh hơi cao giọng.
"Có lẽ gần đây không nghỉ ngơi tốt, lại nhiễm lạnh, có hơi đau đầu, tôi cho cô ấy uống thuốc nghỉ ngơi rồi." Lạc Thiên Thiên dựa theo nhắc nhở của Nguyên Sóc, không dám nói tình hình quá tốt.
Nếu như nói mọi thứ của cô ở đây đều rất tốt, rõ ràng có vẻ giả tạo.
Một người bị uy hiếp nên mới đến đây, không thể nào tốt được.
Phó Hàn Tranh suy nghĩ một lát, hỏi:
"Nghiêm trọng không?"
"Không sao, không quá nghiêm trọng." Lạc Thiên Thiên cố gắng giữ cho giọng điệu của mình có vẻ điềm tĩnh.
"Cố Tư Đình có làm khó cô ấy không?" Phó Hàn Tranh hỏi.