Phó Hàn Tranh luôn luôn tỉnh táo ổn trọng, vậy mà nghe anh xoay người thất thố đập mạnh trúng nắp động cơ xe.
Mỗi lần thu hoạch được một chút manh mối, mắt thấy cách con rất gần rồi, thế nhưng cuối cùng lại là công dã tràng.
Rõ ràng đứa bé đang ở Đế Đô Hoa quốc anh sống, nhưng anh lại tìm không được thằng bé, loại cảm giác này thật sự khiến anh rất tức giận.
Phó Thời Dịch ra, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng anh trai của anh ta mất khống chế, vội vàng đến gần an ủi.
"Anh, không phải ngày mai chị dâu có thể nhìn thấy Hữu Hữu sao, có lẽ sẽ có đầu mối mới giúp chúng ta tìm được Hữu Hữu."
"Hôm nay đã xảy ra sơ suất một lần, Cố Tư Đình sẽ còn chủ quan nữa sao?" Phó Hàn Tranh hỏi lại.
Hôm nay bởi vì nhìn thấy đứa bé mà hai người kia lỡ miệng, từ đó để bọn họ tìm được nơi bọn họ ẩn náu, chuyện tiết lộ vị trí của bọn họ như vậy, không có khả năng lại có lần thứ hai.
Hơn nữa, Vi Vi ở lại nhà họ Cố càng lâu, anh càng cảm thấy không yên tâm.