Tối hôm qua Phó Hàn Tranh thì rời đi, nhưng Phó Thời Khâm vẫn ở lại nhà họ Tần.
Cả buổi tối kiểm tra trong nhà và nơi trải thảm bên ngoài một lần, nếu không phải buổi sáng công ty có hội nghị phải đi thì chỉ sợ cũng đã lục soát xong xe của bọn họ, tìm được cái núm vú cao su này.
Nếu như thứ này đến trên tay Phó Thời Khâm trên tay, Tần Luật giải thích không cẩn thận như vậy, chỉ sợ không làm cho người ta tin tưởng.
Tần Luật bị Tần Mạn tát hai cái liên tiếp đến nỗi mắt nổi đom đóm, khó có thể tin mà nhìn cô nhỏ từ nhỏ đến lớn luôn luôn yêu thương mình.
" Cô."
Tần Mạn nhìn dấu tay sưng đỏ trên mặt anh ta, hơi tỉnh táo một chút.
"Luật ơi, rốt cuộc cháu muốn làm gì vậy?"
Tần Luật trầm mặc không nói, anh ta biết cô sẽ không đồng ý tất cả những thứ này, nhưng đã bước một bước này rồi, anh ta đã không quay đầu lại được nữa.
Tần Mạn yên lặng nhìn chằm chằm anh ta, "Cháu sẽ không. . . Vẫn chưa từ bỏ ý định với Vi Vi sao?"