Không chỉ là bà Phó mà cả Cố Vi Vi cũng kinh ngạc khó tin.
Người đang ôm Điềm Điềm đáng yêu trước mặt hai người, sắc mặt xanh mét quát mấy người nhà họ Cam, thật sự là Phó Thắng Anh mà hai người biết sao?
"Chủ tịch Phó, cháu nhà chúng tôi phải dạy dỗ thế nào thì không cần ông chỉ bảo." Ông cụ Cam nghe đối phương ám chỉ nhà họ Cam bọn họ không có gia giáo thì lập tức nổi giận.
"Nếu có gia giáo, sau khi nói dối gạt người thì ít nhất phải biết nói xin lỗi chứ?" Phó Thắng Anh nhìn ba bà cháu nhà họ Phó, lại nói với ông cụ Cam:
"Không nói rõ ràng đã ném đồ của người khác, chẳng lẽ ông cũng không xin lỗi sao?"
May là bình sữa chất lượng tốt nên không bị hư, nếu bị bể làm chậm trễ cháu gái nhỏ của ông ăn tối thì bọn họ thật sự không xong với ông đâu.
Sắc mặt ông cụ Cam có chút khó coi, mặc dù cũng biết đã hiểu lầm đối phương.
Nhưng dù sao mình là người lớn tuổi đã cao, không thể nào để mặt già này xin lỗi người nhỏ hơn được.