Vốn kế hoạch chỉ ở đây ba mươi phút, do ông cụ Tần giữ lại, Phó Hàn Tranh lại không tiện khiến ông mất mặt trước khách mời.
Vì vậy chỉ đành cùng Cố Vi Vi để đứa nhỏ ở lại, chờ đến khi bữa tiệc bắt đầu rồi mới rời đi.
Chưa bắt đầu tiệc mừng thọ đã đến bữa tối của hai đứa bé.
Cố Vi Vi thấy Phó Hàn Tranh đang nói chuyện với người lớn nhà họ Tần, thấp giọng nói.
"Hữu Hữu và Điềm Điềm đói bụng, em đi pha sữa bột cho bọn nhỏ."
Phó Hàn Tranh gật đầu: Đi đi."
Cố Vi Vi gọi điện thoại nói Nguyên Mộng mang túi đồ trên xe vào, xách vào phòng ăn nhà họ Tần, lấy sữa bột và bình ra.
Sau đó tự mình đun nước nóng, đợi mười mấy phút nước mới bớt nguội.
Lúc cô mang bình nước ra ngoài, một bé trai năm tuổi giống như cơn gió chạy tới, hơn nữa đụng phải vào đùi cô.
Bởi vì hôm nay đi giày cao gót nên không đứng vững bị thằng bé đụng một cái, cả người lảo đảo, nước trong bình đổ ra tay.