Hai người, em nhìn anh, anh nhìn em, đều kiên trì với ý kiến của mình.
Cuối cùng vẫn là Phó Hàn Tranh thỏa hiệp trước, nói với Lenine.
"Cô xuống trước đi, sai người xử lý những tên bị bắt."
"Vâng." Lenine lên tiếng trả lời, lại hỏi: "Vậy muốn xử lý như thế nào?"
Phó Hàn Tranh thoáng suy nghĩ một chút: "Quy tắc cũ."
"Vâng." Lenine không chút do dự trả lời.
"Còn nữa, sau này nhất định phải luôn cảnh giác từng giây từng phút, chuyện như vậy tôi không muốn xảy ra lần thứ hai, cô tự mình đi chịu phạt để nhớ cho kỹ." Phó Hàn Tranh lạnh giọng cảnh cáo.
Lần này cô chỉ bị trầy da trở về, nhưng liệu lần sau còn có thể may mắn như vậy không?
"Tôi sẽ tăng cường công tác bảo vệ." Lenine đáp lại rồi lúc này mới rời khỏi phòng sách.
"Chuyện hôm nay không phải do Lenine sai, anh đừng phạt bọn họ." Cố Vi Vi nhìn thấy anh vẫn còn tức giận, nhỏ giọng khuyên.