Nước Hoa - kinh đô.
Cuộc sống của cả gia đình Cố Vi Vi vẫn như cũ, bình thản mà ấm áp. Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch vẫn tới ăn chực mỗi ngày.
Không chỉ có mình bọn họ mà đôi khi bọn họ còn đưa theo cả bạn gái tới ăn chực.
Do hai đứa bé đều yêu quý chú hai, chú ba của mình nên Phó Hàn Tranh vẫn nhẫn nhịn không đuổi người.
Nhưng hôm nay khi quay lại, Phó Thời Dịch lại hiếm thấy mà xách theo túi lớn túi nhỏ chất đầy đồ. Nhân lúc bọn họ đang ở đây, anh lấy từng thứ đồ từ trong túi ra giống như đang hiến tặng vật quý hiếm vậy.
"Hữu Hữu, đây là bóng của cháu này."
"Điềm Điềm, đây là bánh quy dành cho lúc mọc răng của cháu này."
Cố Vi Vi ôm con, cầm lấy đồ chơi rồi cười nói.
"Hữu Hữu, mau tỏ vẻ đáng yêu cho chú ba của con xem nào, cảm ơn chú ba đã mua cầu cho con."
Điềm Điềm nhìn thấy bánh quy liền ngoác miệng ra chờ được đút ăn.