Lạc Thiên Thiên cắn dĩa, kinh ngạc hỏi: "Anh trước đó chưa từng ăn sao?"
"Hương vị có vẻ giống cái cô đưa lần trước." Cổ Vân Triệt nói.
Anh một thân một mình, không mừng sinh nhật của bản thân cũng không chúc mừng sinh nhật của người khác, tất nhiên sẽ không ăn thứ này.
Mắt Lạc Thiên Thiên sáng ngời nhìn người đối diện, nghiêm túc hỏi: "Khi nào sinh nhật anh?"
"Quên rồi." Cổ Vân Triệt thuận miệng nói.
"Đâu có ai quên sinh nhật của mình chứ." Lạc Thiên Thiên yên lặng nhìn người ngồi đối diện, nói: "Hôm nay anh giúp tôi đón sinh nhật, có qua có lại, tôi cũng nên giúp anh chuẩn bị tiệc sinh nhật."
"Không cần, chỉ là sinh nhật thôi mà." Cổ Vân Triệt nhẹ giọng từ chối ý tốt của cô, nói: "Ăn đi, rồi uống thuốc."
"Tôi chẳng qua chỉ là giúp anh chuẩn bị sinh nhật à ." Lạc Thiên Thiên vẫn chưa từ bỏ ý định.
Cổ Vân Trượt nhướng mắt nhìn cô gái không chịu bỏ qua trước mặt:
"Thiên Thiên, tôi không phải chồng của cô."