Biệt thự số 7, Châu Giang Thịnh Cảnh.
Đúng lúc cả nhà Cố Vi Vi đang ăn sáng, Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch mang theo Hà Trì qua đây cọ cơm.
"Phó tiểu nhị, gia đình bắt nạt Tiểu Điềm Điềm của chúng ta thế nào rồi?" Phó Thời Dịch hỏi.
"Có lẽ bây giờ cha của đứa bé nghịch ngợm kia đã ở viện kiểm sát uống trà rồi." Phó Thời Khâm cười nói.
Vốn dĩ chỉ là bắt bọn họ rời khỏi thủ đô, bọn họ nhắm mắt làm ngơ là được. Nhưng rất hay, mấy người này không chịu đi, còn lên truyền thông lên án bọn họ ỷ thế hiếp người.
Tốt thôi, anh ta sẽ cho bọn họ biết một chút cái gì mới gọi là ỷ thế hiếp người.
"Không phải chứ, chỉ là hai đứa bé ngã một cái, cũng chưa bị thương tổn gì, các cậu liền cho nhà người ta táng gia bại sản?" Hà Trì khó có thể tin nhìn hai người trước mặt, nói thầm.
"Hôm qua chỉ nghe nói bắt người ta rời khỏi thủ đô, hôm nay lại chuẩn bị đưa đến viện kiểm sát rồi?"