"Dễ thương như thế đáng yêu như thế, đương nhiên cất giấu mình nhìn mình chơi." Phó Thời Dịch ôm Hữu Hữu nói.
Bằng không sẽ có bao nhiêu người muốn bắt cóc bé con.
"Điều này cũng đúng." Kỷ Trình gật đầu, nhìn Cố Vi Vi một cái rồi nói:
"Thật là đáng tiếc, lúc trước cũng không thấy cô kết hôn, hiện tại con cái cũng đã lớn như vậy."
Cố Vi Vi im lặng mà cười, bản thân cô nghĩ đến tất cả mọi thứ này cũng cảm thấy giống như nằm mơ.
Nhoáng một cái mà đã qua lâu như vậy, cô và Phó Hàn Tranh đã có hai đứa bé.
"Chuyện này không cần gấp gáp, chờ sắp xếp xong xuôi, nhất định sẽ cho hai người tham gia một hôn lễ long trọng hơn nữa." Phó Thời Dịch sợ chị dâu nhà mình nói tới chuyện này sẽ đau lòng, tâm tình không tốt, lập tức chen mồm vào nói.
Chuyện hôn lễ lần trước quả thật đáng tiếc.
Thế nhưng, lấy thói quen chiều vợ của anh trai nhà cậu ta thì nhất định sẽ lại chuẩn bị một hôn lễ càng long trọng hơn trước nữa.