Hai người bọn họ mua đồ xong thì ngồi tại quán cà phê hơn nửa giờ, sau đó mới lái xe trở về biệt thự số bảy ở Châu Giang Thịnh Cảnh.
Lúc trở về, hai đứa bé đã ngủ trưa rồi.
Ngủ chung với bọn nó, còn có Phó Thời Dịch, người chăm sóc bọn nó mấy giờ.
Thế nhưng, trong nhà đã bị bọn họ làm cho bừa bộn khắp nơi.
Quần áo của bọn nhỏ trên giường ghế sô pha đều có, cái bàn để bình sữa bột cũng là một mớ hỗn độn, sữa bột và nước rơi vãi trên mặt bàn, mà nắp bình sữa bột cũng chưa đóng.
Nguyên Mộng tựa ở ghế sô pha lấy điện thoại chơi game, nhằm vào hai người đang về mà phê bình.
"Để loại người không có kinh nghiệm trông trẻ nhỏ, nhà cửa cũng sắp bị phá hủy luôn rồi."
Hai đứa bé đói đến khóc, cậu ta nhất định phải tự mình đi pha sữa bột cho bọn nó, kết quả đổ sữa bột nhiều, nước thì ít nên bọn nhỏ không thèm uống.
Cuối cùng vẫn là bảo mẫu đi pha sữa lại lần nữa, mới giải quyết được vấn đề bữa trưa của hai đứa bé.