Hai ngày sau, trời vừa sáng Phó Hàn Tranh đã kéo vali đi khỏi nhà.
Nhưng anh không nói với Cố Vi Vi, không phải anh đi công tác mà là do Phó Thắng Anh và bà Phó đã đến Dubai.
Anh không định để bọn họ gặp cô và các con, cho nên chuyển qua ở nơi khác, sắp đặt trông như là một mình anh sống ở đây.
Anh mang theo đồ đạc chuyển sang đó từ sáng sớm, mới được có hai tiếng đồng hồ, vợ chồng Phó Thắng Anh đã xuống máy bay tìm đến tận nơi rồi.
Bà Phó nhìn quanh nhà một vòng, phòng ốc dọn dẹp vô cùng gọn gàng, gọn gàng sạch sẽ đến mức không giống như nơi ở của một người.
"Nếu bên này ổn định cả rồi thì mau chóng về nước đi, sống một mình ở đây còn ra cái dạng gì nữa?"
Một khi anh bận bịu công việc, thì cơm cũng không buồn ăn.
Sống một mình bên này, vậy mà không buồn thuê lấy một người giúp việc nấu cơm, rốt cuộc thì mỗi ngày anh ăn cái gì để sống vậy chứ?