Nguyên Mộng khẽ gật đầu, chỉ cần nhìn cách anh chăm sóc cho Cố Vi Vi cẩn thận tỉ mỉ như vậy, cô ấy nghĩ, chuyện này ngay cả chính bản thân Phó Hàn Tranh cũng rất sốt ruột.
Chẳng qua, muốn hai người bảo thủ kia của nhà họ Phó thay đổi ý kiến, quả thật cần phải có thời cơ và kế hoạch thích hợp, nếu không phải thế, việc này thật đúng là khó giải quyết.
"Được rồi, tôi cũng không cần dặn dò gì, tôi tin, cho dù tôi không nói, anh cũng sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy."
Từ lúc cô mang thai tới nay, Phó Hàn Tranh chăm sóc cô cẩn thận hơn bất kỳ ai trong số bọn họ.
Về điểm này, cô ấy không lo lắng gì.
Cố Vi Vi và Lenine quay lại, phát hiện không thấy bóng dáng Nguyên Mộng đâu nữa.
"Nguyên Mộng đi rồi sao?"
Lúc trước Nguyên Mộng đã nói qua, cô ấy chỉ đưa cô đến đây, sau khi giao cô cho Phó Hàn Tranh, cô ấy liền rời đi.
Cô vừa đi vào nhà vệ sinh một chuyến, cô ấy không nói một tiếng liền rời đi sao?