Cố Vi Vi buồn cười xoay người, đối mặt với anh hỏi.
"Ai nói?"
"Từ Khiêm nói, sau khi anh ta kết hôn có con, ở nhà đã hoàn toàn không còn địa vị, trong mắt vợ anh ta chỉ có con thôi." Phó Hàn Tranh nói.
Trước kia anh ghét con nít, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất.
Bây giờ con đã ở trong bụng cô, anh không còn cách nào khác chỉ có thể tiếp nhận.
Nhưng anh đã bắt đầu cảm thấy lo lắng, sau khi bọn nó ra đời thì sẽ chiếm hết địa vị trong gia đình của anh.
Hơn nữa, cái thai này tới tận hai đứa nên thời gian và tinh lực của cô bị chiếm dụng càng nhiều.
Cố Vi Vi dở khóc dở cười, "Em mang thai con của anh, chứ không phải kẻ thù của anh đâu."
Đứa nhỏ vẫn còn ở trong bụng cô, anh đã bắt đầu lo lắng tới lúc bọn trẻ được sinh ra, đúng là người đàn ông có dục vọng chiếm hữu đáng sợ.
Phó Hàn Tranh siết chặt cánh tay ôm cô: "Em sẽ không yêu bọn nó nhiều hơn yêu anh chứ?"