(*Cẩu lương là một từ lóng của người Trung Quốc dùng để trêu đùa, chỉ các hành động thân mật, tình cảm ngọt ngào mà các cặp đôi yêu nhau thể hiện trước mặt những người độc thân.)
Từ bệnh viện về đến nhà, tâm trạng của mọi người đều nhẹ nhõm.
Nguyên Mộng là bởi vì có Phó Hàn Tranh đến, bọn họ có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cố Vi Vi vì thai nhi khỏe mạnh và Phó Hàn Tranh đến.
Phó Hàn Tranh là vì mẹ con cô bình an, nỗi lo lắng trong lòng anh, cuối cùng cũng lắng xuống.
Nguyên Mộng liếc thoáng qua cô gái đang nép vào trong ngực Phó Hàn Tranh giống như chú chim non, nói.
"Từ giờ, có chuyện gì thì tìm người đàn ông của em nhé, chị cần nghỉ ngơi dưỡng thương."
Cố Vi Vi bỗng nhiên nhớ đến, Nguyên Mộng vì mình mà bị thương.
"Chuyện đó, chị bị thương có nặng không?"
"Đau đến mức mà hai ngày hôm nay chị đều ngủ sấp, em nói xem có nặng hay không?" Nguyên Mộng vỗ nhẹ vào vai, khiến cho cô ấy đau đến nhíu mày.