Cố Vi Vi mơ hồ bị Nguyên Mộng đẩy vào phòng, thay quần áo và đội tóc giả.
Sau đó lại ấn cô ngồi xuống sô pha, hóa trang cho cô một chút, che dấu khuôn mặt vốn có, tô thêm một chút tàn nhang lên đó, cũng cố ý đánh phấn để làn da trông đen hơn.
Quần áo là một chiếc áo phông và váy len dài, cộng thêm một đôi giày đế bằng, làm cho cô có vẻ rất bình thường.
Kiều Lâm thấy Nguyên Mộng tự chuẩn bị cho cô, lập tức gọi điện thoại liên hệ với bệnh viện.
"Đã tìm được bệnh viện, bác sĩ là một người họ hàng của tôi, tôi đã thông báo với bà ấy ở bệnh viện chờ rồi."
" Ừm."
Cố Vi Vi vẫn còn ngơ ngác, đã bị Nguyên Mộng và Kiều Lâm đưa lên xe.
Sau đó tìm được một bệnh viện tư nhân, bởi vì là buổi tối nên không có quá nhiều bệnh nhân đến bệnh viện khám.
"Tôi không tiện nên hai người vào đi, tôi chờ trên xe."
Mọi người đều biết anh ta là người đại diện của cô, nếu anh ta xuất hiện ở bệnh viện thì rất dễ dàng làm cho người ta chú ý tới cô.