Cố Vi Vi cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây, chỉ có thể nói chuyện với anh.
Cô đặt ly rượu xuống rồi ra khỏi hội trường.
Buổi tiệc được tổ chức trong hội trường, vì trời đã chuyển lạnh nên mọi người đều tập trung trong phòng, ngoài sân không có một ai.
Cố Vi Vi đứng dưới một gốc cây vắng vẻ, trong lòng tràn ngập vui vẻ.
Cố Vi Vi chờ chưa đầy hai phút thì Phó Hàn Tranh tìm tới.
Anh vừa đi tới liền ôm cô vào lòng, cúi đầu hôn cô một cái.
Một lúc lâu sau mới buông cô ra.
"Sao em lại tới đây?"
Vốn dĩ anh cũng định sau khi buổi tiệc kết thúc sẽ đi gặp cô.
Kết quả, anh còn chưa đi thì cô đã xuất hiện trước mặt anh rồi.
Khoảnh khắc anh nhận ra cô, có trời mới biết anh mừng rỡ đến mức nào.
"Vì em nhớ anh." Cố Vi Vi cười hì hì nói.
Đúng lúc thấy Nguyên Mộng cải trang nam cô liền nghĩ tới chuyện ngụy trang đi gặp anh, sẽ không bị người khác nghi ngờ.