"…"
Cố Vi Vi chẳng cần nghĩ nữa cũng biết, chắc chắn là anh ấy và Phó Thời Khâm lại lừa gạt Phó Thời Dịch rồi.
Đối với mấy kiểu cài bẫy nhau của ba anh em bọn họ, cô đã không còn ngạc nhiên gì nữa rồi.
Phó Hàn Tranh mặt không biến sắc mà nắm tay cô, hỏi.
"Ngoài ngắm mặt trời mọc trên biển, mặt trời mọc trên sa mạc cũng rất đẹp, em có muốn đi ngắm không?"
Cố Vi Vi nhìn anh, "Anh không phải làm việc sao?"
Mấy hôm nay anh đâu có giống đang đi công tác, giống khách du lịch hơn.
"Tối hôm qua tôi đã thu xếp công việc xong rồi." Phó Hàn Tranh nói.
Để có thể ở lại đây cùng cô thêm vài ngày, anh không sắp xếp lịch trình công việc dày đặc như trước đây.
"Vậy thì đi." Cố Vi Vi đáp.
Mặc dù thời gian bọn họ ở bên nhau không ngắn, nhưng bình thường công việc quá bận rộn, hơn nữa cô là người của công chúng, không tiện lộ diện, cho nên ít có thời gian đi du lịch cùng anh.