Nghĩ tới đây, Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch đều bất giác cùng buông tiếng thở dài.
Bình thường bọn họ làm bừa chuyện gì cũng được, nhưng đã liên quan tới ân oán Cố gia và Phó gia thì bà nội và cha không bao giờ nhân nhượng.
Phó Thời Dịch suy nghĩ một lúc, nghĩ tới đau cả đầu, liền nói.
"Thôi bỏ đi, người cô đơn tới già cũng chẳng phải chúng ta, sốt ruột gì chứ?"
Đại ca còn chưa sốt ruột, bọn họ sốt ruột gì chứ.
Phó Thời Khâm nhìn hắn, "Chuyện của đại ca, có ảnh hưởng trực tiếp tới cuộc sống của chúng ta, lợi nhuận yêu cầu cậu phải đạt được trong nửa năm sau được bao nhiêu rồi?"
Vì gần đây đại ca không vui, cho nên hắn tăng ca vất vả không kể hết.
Phó Thời Dịch nghe vậy thì cũng buồn bã.
Vốn dĩ chị dâu là nghệ sĩ kiếm ra nhiều tiền nhất Văn Hóa Thời Ức, chị dâu chấm dứt hợp đồng rồi.
Bây giờ để hoàn thành yêu cầu lợi nhuận mà đại ca đặt ra cho Văn Hóa Thời Ức, hắn và nghệ sĩ trong công ty đều đang bận chạy lịch trình.