"Được." Cố Vi Vi đồng ý.
Khi đi ngang qua người Cố Vi Vi, Carman Dorrance khẽ vỗ vai cô.
"Về phía Cố gia, ta sẽ giải quyết triệt để, hi vọng ngày hai đứa tổ chức hôn lễ, ta có thể đích thân giao con cho cậu ta."
Có thể ngày đó sẽ không tới nhanh, nhưng ông sẽ chờ.
"Cảm ơn." Cố Vi Vi nói.
Carman Dorrance chống gậy bước ra khỏi lễ đường. "Tạm biệt, Vi Vi."
Khi ông bước ra tới bên ngoài, mấy người Nguyên Sóc đang đứng trên hành lang, thấy ông bước ra thì hỏi.
"Gặp xong rồi sao?"
"Gặp xong rồi." Carman Dorrance mỉm cười gật đầu, có vẻ tâm trạng rất tốt.
Nguyên Sóc nhìn về phía lễ đường, "Không đưa cô ấy cùng về sao?"
Lần trước ông đã nói rồi, chỉ cần ông gặp được Vi Vi, sẽ thả hắn được tự do. Bây giờ ông đã gặp Vi Vi rồi, không cần hạn chế sự tự do của hắn nữa.
Nguyên Mộng thấy Carman Dorrance rời đi thì nhíu mày nói.
"Cứ như vậy mà đi sao?"