Slovakia, biệt thự cổ.
Ngày tổ chức hôn lễ, Phó phu nhân thức dậy từ sáng sớm, sắp xếp người dùng hoa tươi trang trí lễ đường.
Cố Vi Vi cũng dậy từ sớm, ăn sáng xong thì tới lễ đường một chút, đúng lúc nhìn thấy Phó phu nhân chỉ đạo người ta trang trí.
"Mẹ, uống chút cà phê đi."
Phó phu nhân nhận lấy ly cà phê, uống một ngụm:
"Ta cho người chuẩn bị bữa sáng rồi, con ăn chưa?"
"Vừa ăn rồi, nghe nói mẹ dậy từ bốn giờ sáng rồi." Cố Vi Vi có chút áy náy.
"Được rồi, ta sắp trang trí chỗ này xong rồi." Phó phu nhân biết Cố Vi Vi sợ bà khổ cực, liền giục: "Cũng không còn sớm nữa, con mau đi trang điểm rồi thay đồ đi."
Cố Vi Vi gật đầu rồi cảm kích nói với Phó phu nhân.
"Mẹ, mẹ cực khổ rồi."
Phó phu nhân mỉm cười, bà nuôi ba đứa con trai, đứa nào cũng để bà được mát lòng mát dạ, nhưng lại chẳng đứa nào từng hỏi bà có cực khổ hay không?
Vẫn là con gái tốt hơn, nhưng con dâu cũng không tệ.