"Rõ ràng là có."
Cố Vi Vi phản đối, mặc dù… đúng là không có mùi nước hoa thật.
Phó Hàn Tranh khoác vai cô, "Phó Thời Khâm nói với em sao?"
"Anh không khiêu vũ với em, mà lại khiêu vũ với người phụ nữ khác." Cố Vi Vi bĩu môi, ngữ khí đầy ghen tuông.
Phó Hàn Tranh bế cô quay về giường ngủ, hỏi ngược lại.
"Em không khiêu vũ với tôi, nhưng lại khiêu vũ cùng Anthony Gustav."
"Anh…" Cố Vi Vi bị Phó Hàn Tranh hỏi lại, không còn gì để nói.
Phó Hàn Tranh ôm cô vào lòng, đặt lên môi cô một nụ hôn rồi mới giải thích.
"Tôi chỉ trùng hợp gặp Tần Mạn vừa được gọi về nước làm việc mà thôi, Phó Bộ trưởng đề nghị tôi mời Tần Mạn nhảy một điệu, dù sao tôi cũng muốn thông báo hôn sự của chúng ta với cô ấy, mời cô ấy có thời gian thì tới tham gia hôn lễ của chúng ta."
Cố Vi Vi nghe mấy câu anh nói xong thì có chút xấu hổ.
Anh xử lý tình hình rất tốt, có vẻ như cô là người đang cố tình gây sự.