"Tôi…" Phó Thời Khâm không khỏi bực tức, kháng nghị, "Anh cũng không thể sai bảo một mình em như vậy được, còn Phó Thời Dịch thì sao, cậu ta ở bên ngoài chơi nhiều năm như vậy, cũng nên quay về làm việc đi chứ."
Hắn còn tưởng đại ca kết hôn là chuyện tốt, bây giờ xem lại thì chẳng có chỗ nào tốt cả, sau này bao nhiêu công việc công tác đều một mình hắn gánh cả.
"So với cậu ta thì cậu thận trọng hơn." Phó Hàn Tranh nói một câu khen ngợi hiếm thấy.
Mặc dù đầu óc của Phó Thời Dịch cũng rất khôn khéo, nhưng cậu ta làm việc không đủ thận trọng, lại không chịu nổi những thứ gò bó, công ty không phải nơi thích hợp với cậu ta.
"Anh, anh đừng tưởng anh khen em rồi em sẽ đồng ý đấy." Mặc dù trong lòng vui như mở hội nhưng Phó Thời Khâm vẫn không chịu nhượng bộ, "Vậy cũng không thể để Phó Thời Dịch nhàn rỗi như vậy được."