Watson nhìn chằm chằm Kỷ Phương một hồi lâu rồi liếc mắt sang nhìn nhà tâm lý học, sau đó nói.
"Lăng phu nhân, chúng tôi đã hỏi xong rồi."
Kỷ Phương tháo các loại thiết bị kiểm tra trên người và cả chiếc máy trên đầu xuống, đứng dậy rồi nói.
"Watson tiên sinh, Vi Vi ra đi, nỗi đau mà chung tôi phải chịu không hề ít hơn Carman Dorrance, các người không thể nghi ngờ chúng tôi là hung thủ như vậy được."
"Tại sao lại không thể?" Watson bật cười rồi nói, "Trước khi cô ấy thật sự qua đời, người tiếp xúc với cô ấy nhiều nhất là các người, sau khi cô ấy chết đi các người cũng là người thu hoạch được nhiều nhất."
"Nghi ngờ như vậy, có chứng cứ không?" Kỷ Phương hỏi ngược lại.
Watson đi tới gần, ỷ thân thể mình cao lớn mà dùng ánh mắt kiêu ngạo nhìn Kỷ Phương từ trên xuống.
"Nếu có chứng cứ, thì đã không phải hỏi các người như bây giờ, mà là giết cả nhà các người rồi."