Cố Vi Vi đau đầu đặt tập tài liệu kia xuống, muốn sinh con thì cũng phải làm tốt công tác tư tưởng với Phó Hàn Tranh đã.
Dù sao thì trong vòng nửa năm tới chuyện này cũng chưa cần để ý tới.
Cố Vi Vi xem đồng hồ, đem khẩu trang mà mũ lưỡi trai màu hồng nhạt của mình ra.
"Đưa tôi tới tập đoàn Phó thị đi, ngày mai chúng ta gặp nhau ở sân bay."
Kiều Lâm cười tươi lấy lòng, hỏi.
"Vậy… tôi có thể sử dụng chiếc xe này vài ngày được không?"
"Ngày mai phải đi rồi, anh còn muốn lái đi đâu đây?" Cố Vi Vi hỏi.
Kiều Lâm buồn bực thở dài, chợt nhớ ra ngày mai hắn và Cố Vi Vi phải ra nước ngoài, không thể tiếp tục sử dụng chiếc xe này nữa.
Kiều Lâm buồn rầu đưa cô tới bãi đỗ xe của tập đoàn Phó thị, dừng xe rồi dặn dò.
"Sáng mai đừng tới muộn máy bay đấy."
"Tôi biết rồi." Cố Vi Vi đeo khẩu trang và mũ lên rồi xuống xe, chạy chậm vào thang máy.