Bữa cơm tối hôm nay, Cố Vi Vi ăn cực kỳ vui vẻ.
Cứ một lúc Phó Hàn Tranh và Phó phu nhân lại gắp thức ăn cho cô, cá thì lọc xương giúp cô, thịt cũng không còn chút xương nào, chỉ thiếu nước đút cho cô ăn nữa mà thôi.
Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch ngồi ở đối diện nhìn bọn họ, rồi lại nhìn chằm chằm mấy món ăn trước mặt Cố Vi Vi, muốn ăn nhưng lại không dám nhấc đũa lên.
Mãi tới khi Cố Vi Vi ăn no rồi, Phó phu nhân mới đem nửa con cá còn lại và mấy món ăn kia đặt tới trước mặt hai người.
"Bây giờ thì hai đứa ăn được rồi."
Nhưng, lúc này cá đã không còn ngon như ban đầu, thịt cua viên cũng nguội mất rồi.
Phó Thời Khâm: "Được lắm, ngoài đại ca và chị dâu ra, chúng con đều là nhặt được."
Phó Thời Dịch: "Anh trai không phải anh ruột, mẹ cũng chẳng phải mẹ ruột."
Phó phu nhân nghe vậy liền lườm hai người một cái.
"Còn tưởng rằng một trong hai đứa là con gái, kết quả đều không phải, bây giờ còn có mặt mũi nói ta không phải mẹ ruột."