"Ta không đồng ý." Nguyên Sóc nói.
Nguyên Mộng lườm hắn, "Em đồng ý!"
Trước đây vì phải trốn tránh mà làm lỡ chuyện trị thương của Nguyên Sóc, mới khiến vết thương trở nên nghiêm trọng như vậy.
Bây giờ có cơ hội chữa dứt điểm, anh ấy lại không chịu chữa.
"Chúng ta cứ tiếp tục ở lại đây như vậy, lỡ như Phó gia nghi ngờ thân phận của Vi Vi…"
Nguyên Sóc nhìn Cố Vi Vi, lo lắng nói.
Bọn họ quá thân thiết, sẽ có những lúc vô ý để lộ sơ hở, khiến người khác nghi ngờ.
Đến lúc đó, bọn họ không thể giải thích nổi.
"Bây giờ Vi Vi đang mang khuôn mặt này, chúng ta không nói, Vi Vi không nói, ai biết đây là Cố Vi Vi chứ?" Nguyên Mộng nói.
Trừ khi, Phó Hàn Tranh có thể nhìn xuyên qua cơ thể thấy được linh hồn Vi Vi.
Nguyên Sóc vẫn cố chấp với quyết định của mình, "Dù sao thì chúng ta cũng không thích hợp ở lại đây."