Cố Vi Vi thấy Lăng Nghiên giận dữ, vô tội nói.
"Tôi họ Cố, anh ấy cũng họ Cố, đương nhiên gọi là anh rồi."
"Mộ…"
"Lăng Nghiên!" Cố Tư Đình lạnh lùng cắt lời cô ta, "Tới thư phòng đi, lát nữa tôi sẽ qua đó."
Lăng Nghiên nhìn Cố Vi Vi, cắn môi hậm hực rời khỏi hoa viên, tới thư phòng chờ Cố Tư Đình giải thích.
Cố Tư Đình chỉ về phía chiếc ghế dựa cách đó không xa, nói.
"Em qua đó nghỉ ngơi một lát đi, anh sẽ quay lại sớm thôi."
Cố Vi Vi gật đầu nhìn Cố Tư Đình rời khỏi hoa viên, lạnh lùng nhếch môi.
Sau đó, cô hái một nhành tử đằng đi tới ngồi nghỉ ở ghế dựa.
Trước đây Lăng Nghiên tốn bao công sức để hại chết cô, vậy mà Cố Tư Đình lại đem về một Cố Vi Vi nữa, sao cô ta có thể đồng ý được cơ chứ.
Nếu không phải sợ Phó Hàn Tranh sẽ phải lo lắng chờ đợi quá lâu, cô rất tình nguyện chơi đùa cùng bọn họ một chút.
Thư phòng.