Phó Hàn Tranh nhìn lên, Cố Vi Vi mặc áo choàng tắm đứng trước cửa.
"Sao em còn chưa ngủ."
"Chờ anh." Cố Vi Vi đi tới ngồi vào trong lòng Phó Hàn Tranh, dịu dàng yêu cầu, "Bế em về đi."
Phó Hàn Tranh bất đắc dĩ bật cười, bế cô ra khỏi phòng làm việc quay về phòng ngủ.
Hai người vừa về tới phòng ngủ, Cố Vi Vi lại ôm cổ anh rồi bắt đầu hôn.
Sau đó còn giảo hoạt mỉm cười nói, "Em mặc váy ngủ mới, muốn xem không?"
Phó Hàn Tranh đặt cô lên giường, khẽ nhíu mày.
"Lại muốn giở trò cũ?"
Lần trước cô cố ý mặc như vậy, trêu chọc anh xong thì chạy mất.
"Không xem thì thôi."
Cố Vi Vi kéo áo choàng ra để lộ một nửa chiếc váy ngủ, cô nghĩ bọn họ đã không gặp nhau cả tháng trời, nên hôm nay mới đặc biệt mặc cái váy này.
Phó Hàn Tranh nhếch môi mỉm cười, kéo Cố Vi Vi tới gần.
"Chuyện cởi đồ, tôi làm tốt hơn em."
Nói xong, anh kéo cái nơ trên áo choàng ra, chiếc áo rơi khỏi người Cố Vi Vi rồi đáp xuống giường.