Hắc Điền Chí Hùng gọi điện thoại hỏi, sau đó cúi người trả lời Lăng Nghiên.
"Cố tiên sinh sẽ lập tức tới đây ngay."
Lăng Nghiên gật đầu, thừa lúc trên sân khấu đang tiến hành hoạt động, không có cả để ý tới mình liền rời khỏi chỗ ngồi.
Cô ta đi ra ngoài, ngồi ở phòng nghỉ dành cho khách quý là cô chờ Cố Tư Đình tới.
Nhưng, vừa nhớ tới đoạn lồng tiếng cho đoạn phim
Như thể… như thể Cố Vi Vi đã chết kia, đã dai như đỉa quay về vậy.
Tới khi Cố Tư Đình đi vào phòng rồi mà cô ta vẫn không nhận ra.
Cố Tư Đình ngồi xuống ghế, bắt chéo hai chân.
"Hắc Điền nói, có phiền phức gì sao?"
Lăng Nghiên mím môi, sắc mặt có chút hoang mang lo sợ đáp.