Bàn tay đang cầm ly rượu của Cố Vi Vi run rẩy, cô ngửa đầu uống cạn ly rượu đó, trong miệng tràn đầy vị chát.
Nguyên Mộng vốn tưởng rằng nghe xong Vi Vi sẽ truy hỏi cô, nhưng đợi một lúc lâu sau mà Cố Vi Vi vẫn không lên tiếng.
"Là sau khi em ra nước ngoài đi điều tra tin tức về cha ruột của mình, khi đó chị cũng không biết đứa bé đó là con của ai, nhưng bây giờ thì có lẽ không cần nói cũng biết rồi."
Cố Tư Đình đem tim của cô đi cứu Lăng Nghiên, còn cho Lăng Nghiên chuyển vào Cố gia, hết lòng chăm sóc.
Vậy thì cha của đứa bé mà Lăng Nghiên sinh non kia, ngoài Cố Tư Đình ra, cô cũng không nghĩ ra liệu còn có ai khác.
Cố Vi Vi cầm chai rượu vang lên, tự rót cho mình một ly nữa.
Năm ấy trước khi ra nước ngoài cô còn ăn cơm cùng Lăng Nghiên, cô ta buồn nôn, nôn rồi còn nói với cô là do dạ dày không thoải mái, có lẽ lúc đó thật ra là do đứa con trong bụng cô ta.