Vì Cố Vi Vi và Phó Thời Khâm đều thích ăn cay, cho nên nồi lẩu tối nay hai người ăn cực kỳ ngon.
Sắc mặt Phó Hàn Tranh thì nặng nề hẳn, cứ liên tục thêm nước rồi lại thêm nước liên tục, chẳng ăn được mấy miếng đành quyết định không ăn tối cùng Cố Vi Vi và Phó Thời Khâm nữa, trực tiếp vào phòng làm việc tiếp tục xử lý giấy tờ.
Nhưng, Cố Vi Vi báo thù Phó Hàn Tranh nhất thời hả lòng hả dạ được một lúc, chẳng bao lâu sau chính mình lại gặp báo ứng.
Nồi lẩu kia không dày vò được Phó Hàn Tranh, ngược lại Cố Vi Vi hôm qua uống rượu, hôm nay lại ăn cay, tới nửa đêm dạ dày bắt đầu nóng như bị lửa đốt.
Cô lăn qua lăn lại trên giường mãi mà không ngủ được, cuối cùng đành phải bò dậy tìm thuốc đau dạ dày.
Phó Hàn Tranh xử lý công việc xong, vừa đi ra khỏi phòng làm việc liền nhìn thấy Cố Vi Vi đang tìm hộp y tế trong phòng ăn, bước tới bên cạnh nói.
"Tôi đã nhắc nhở em rồi, hôm nay đừng ăn lẩu."