Buổi trưa, đã một giờ rồi.
Phó Hàn Tranh còn đang trong cuộc họp với quản lý cấp cao của công ty, thảo luận về kế hoạch của mấy hạng mục quan trọng hợp tác cùng tập đoàn Will.
Mặc dù ai nấy đều đói tới hoa mắt chóng mặt nhưng lại chẳng có ai dám lên tiếng cả.
Mãi tới khi điện thoại di động của Phó Hàn Tranh đổ chuông, anh mới ra hiệu tạm dừng cuộc họp để nghe điện thoại.
"Tối hôm qua tôi có chuẩn bị bữa trưa cho anh rồi, sáng nay anh có mang theo không?"
"Ừm, mang rồi." Phó Hàn Tranh dịu dàng đáp.
Một đám cao quản vừa mới thở phào nhẹ nhõm kia không khỏi hoảng sợ mà quay phắt sang nhìn ông chủ của mình.
Trong buổi họp lúc nãy tổng giám đốc lạnh lùng như vậy, thế mà vừa nghe điện thoại thì cả sắc mặt lẫn giọng nói đều thay đổi.
Chất giọng dịu dàng như cơn gió xuân của tháng ba này so với lúc đang trong cuộc họp quả thực khác nhau một trời một vực.