Đối với Phó Hàn Tranh, đêm nay thật dài biết mấy.
Anh một mình ngồi ở nhà trọ Cẩm Tú tới rạng sáng, mãi tới khi Phó Thời Khâm gọi điện thoại tới giục anh tới công ty.
Anh mới phục hồi tinh thần lại, rửa mặt rồi vội vàng chạy tới công ty.
Phó Hàn Tranh vừa tới văn phòng thì Phó Thời Khâm đem theo tài liệu cho cuộc họp vào.
Thấy quầng mắt thâm đen cùng dáng vẻ tiều tụy của đại ca nhà hắn, Phó Thời Khâm liền tỏ vẻ quan tâm.
"Anh, mặc dù em hiểu được chuyện tiểu biệt thắng tân hôn, nhưng vẫn nên có chừng mực một chút chứ, tránh hại cho sức khỏe."
Còn chưa dứt lời thì đã bị Phó Hàn Tranh lạnh lùng liếc qua.
"Còn nói thêm câu nữa, hôm nay cậu lấy băng dán dán miệng lại đi."
Phó Thời Khâm lập tức bụm miệng, không dám nhiều lời. Nhưng hắn đã nói sai chuyện gì chứ, rõ ràng trên mặt đại ca viết rõ: Tôi rất mệt.
Hắn có ý tốt quan tâm khuyên nhủ đại ca một câu, vậy mà đại ca lại chẳng cảm kích.