Cố Vi Vi nghe, nhẹ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
"Vậy thì quyết định như vậy."
Ở trong hôn lễ cô tha thiết ước mong, từ trong tay người cha yêu cô nhất giao cô cho người chồng yêu mình nhất, đối với cô và Carman Dorrance đều xem như đã làm sáng tỏ nỗi lòng.
Phó Hàn Tranh nhìn đồng hồ nói, "Anh đưa em về trước."
"Anh vẫn đi công ty trước đi, tự em lái xe trở về là được rồi, không phải anh còn có rất nhiều công việc phải xử lý sao?" Cố Vi Vi nói.
Phó Hàn Tranh cười thoải mái, "Phó Thời Khâm trở về rồi, đã đến công ty."
Cố Vi Vi bật cười, "Thông cảm cho em trai của anh, em trai của mình mà anh cũng có thể dùng để hành hạ sao?"
Phó Hàn Tranh cười nhẹ, "Không phải vậy thì nuôi bọn nó hoàn toàn sẽ không có ý nghĩa."
Nếu Phó Thời Khâm trở về công ty, Cố Vi Vi cũng không có kiên trì bảo anh đến công ty trước nữa.
"Chẳng phải đã nói phải đi bệnh viện kiểm tra sao, ngày mai đi?" Cố Vi Vi hỏi.