"Nguyên Mộng!"
Cố Vi Vi nghe thấy cô ấy gọi cho Phó Hàn Tranh thì gọi một tiếng, muốn ngăn cản nhưng đã chậm.
Phó Hàn Tranh ở đầu bên kia sửng sốt hai giây, không kịp nghĩ đã hỏi.
"Vi Vi đã xảy ra chuyện sao?"
Cô gọi Nguyên Mộng, giống như không muốn Nguyên Mộng nói cho anh.
"Cô ấy không bị thương, nhưng hiện tại không biết đứa bé trong bụng thế nào, tôi đang đưa cô ấy đến bệnh viện, anh nhanh tới đi." Nguyên Mộng nói xong thì trực tiếp cúp điện thoại.
Cố Vi Vi bất đắc dĩ thở dài, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Nguyên Mộng hiếm khi có vẻ mặt nghiêm túc.
"Vừa rồi chị bị đập trúng, không sao chứ?"
"Tổ tông à, em lo lắng cho mình trước đi." Nguyên Mộng cắn răng nói.
Vừa rồi cô ấy nhìn thấy cô ngồi trước máy giám sát chỉ đạo quay phim cho nên mới đi nghe điện thoại.
Ai biết xảy ra sự cố quay đầu lại nhìn thấy cô đang ở trong "ngôi nhà cũ" được dựng lên, làm cô ấy sợ mức hồn vía cũng sắp bay mất.