Phó Hàn Tranh nghe thấy âm thanh, thả môi cô ra, mang mắt kính lại giúp cô.
Sau đó, nghiêng đầu nhìn về phía Phó Thời Khâm.
"Có chuyện gì không?"
"..."
Lòng Phó Thời Khâm vẫn đang ở biên giới chuẩn bị sụp đổ, lúc này hỏi anh ta có chuyện gì không là sao?
Chẳng lẽ, không phải nên hỏi anh ta có ổn không ư?
"Không có chuyện gì thì cậu có thể vào." Phó Hàn Tranh lạnh giọng giục.
Phó Thời Khâm nhìn anh ruột nhà mình, rồi nhìn người đàn ông trẻ tuổi được anh anh ta ôm.
"Anh, anh... anh đang làm gì vậy?"
"Không phải anh muốn đi gặp chị dâu hả? Sao lại trốn ở đây hẹn hò với đàn ông?"
"Anh... anh phụ lòng chị dâu sao?"
Tuy rằng trước chị dâu anh ta thì anh anh ta cũng không thích phụ nữ, nhưng cũng chưa từng thấy anh thích đàn ông mà.
Sao tự nhiên lại cong thành như vậy?
Phó Hàn Tranh không nhịn được nhíu mày, "Câm miệng cậu lại, vào đi."