"Mười lăm phút nữa liền có thể trở lại." Đường Vũ Cách trầm giọng nói.
"Tốt, không nên gấp gáp, giảm tốc độ lại một chút, nhất định không thể bị phát hiện." Lam Hiên Vũ thở sâu, tận dụng hết khả năng khiến chính mình bình tĩnh trở lại. Thời điểm này, tâm trí tuyệt đối không thể loạn, bọn hắn nhất định phải đem tin tức này trở về, an toàn trở về.
"Được." Đường Vũ Cách một bên lên tiếng đáp ứng, một bên ra sức khống chế tốc độ.
Hai mươi phút sau, thời điểm bọn họ chui ra khỏi lòng đất, lần nữa xuất hiện trên mặt đất, cả bốn người bọn họ đều có cảm giác giống như chính mình đã trải qua một đời người. Bởi vì trước đó tình trạng tiêu hao không ngừng kéo dài, cơ thể Đường Vũ Cách lúc này còn có chút run rẩy.
Nhìn vào màn sương cách đó không xa, Lam Hiên Vũ không khỏi siết chặt hai tay, nhanh chóng mở máy truyền tin Hồn Đạo.