Bất quá, ở lại Sâm La Tinh một tháng tu luyện, Lam Hiên Vũ vẫn phải thương lương với nhóm bạn một chút mới được.
Lúc này mọi người đang nghỉ ngơi, Lam Hiên Vũ ngồi trên giường định thần lại. Nhớ lại những chuyện xảy ra trước đó, trong lòng suy nghĩ thận trọng.
Đầu tiên hắn thừa nhận một chuyện là, Thú Thần Đế Thiên sở dĩ chưa bị mình thức tỉnh, rất có thể là do chưa cảm thụ được bản thân có mối đe dọa thực sự. Điều này cũng có nghĩa là, Hiệu trưởng Lâm Mạch Hoa chẳng hề có ác ý nào đối với thử thách của mình.
Còn nữa, thừa nhận việc mình là người kế thừa Sinh Mệnh phái. Thân phận này tuy áp lực, nhưng cũng là động lực.
Thụ lão và Lâm Mạch Hoa đại sư huynh đã đưa mình tới Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, nơi này rõ ràng là bí mật của Học viện, không thấy Thụ lão nói, có phải nơi đó chỉ có Học Viện Sử Lai Khắc với hồn thú ở đây không? Cũng không nhắc tới liên bang!
Đưa mình đi xem, chính là muốn nói với mình Sinh Mệnh phái chi tiết như nào.